Ngược gió

1 lượt đã xem

Nguyễn Hữu Nhật Minh

ngược gió

“Chính vì ngược gió chứ không phải theo chiều gió mà những con diều bay lên cao mãi.” (W. Churchill)

Bạn đã từng nghe: “Trong cuộc sống, những con đường dễ dàng là những con đường xuống dốc, những con đường khó khăn mới là những con đường dẫn bạn lên cao”. Có bao giờ bạn tự hỏi rằng: “Mình đã làm gì với cuộc đời, suốt những năm tháng qua?” Có những đại lộ bằng phẳng và ngập tràn hạnh phúc, nhưng cũng có không ít đại lộ chông gai, gian khổ. Phải chăng vì thế mà: “Chính vì ngược gió chứ không phải theo chiều gió mà những con diều bay lên cao mãi.” (W. Churchill)

Con người ta tồn tại giữa cuộc đời cũng như những vì sao đêm trên bầu trời. Mỗi vì sao cô đơn chứ không cô độc, làm nên sự sống. “Ngược gió” là hình ảnh ẩn dụ cho những gai góc, chênh vênh, khó khăn trong cuộc sống. Đối lập với hình ảnh đó là “thuận theo chiều gió” – là những vùng an toàn đã được trải sẵn, là những bình yên, êm ả thuận theo tự nhiên. Như một lẽ tự nhiên mà W. Churchill cho rằng ngược chiều gió thì con diều sẽ bay lên cao mãi – một sự thật mà hẳn trong tuổi thơ của chúng ta cũng đã có một cánh diều như thế. Tóm lại, W. Churchill đã mượn hình ảnh cánh diều để nói đến quy luật của cuộc sống: con người sống có lí trí, lập trường, không đầu hàng trước khó khăn là chìa khoá dẫn đến con đường thành công.

Có những người lên được đỉnh núi rồi lại trượt xuống dốc bên kia bởi ý chí chưa vững, cũng có những người sinh ra đã thừa hưởng được sự “thành công” nhưng rồi “thành công” ấy liệu có ở lại với họ mãi mãi? Và đó chính là những con diều mà tác giả mong muốn nói đến. Vậy tại sao ngược gió thì diều sẽ bay cao mãi? Bởi lẽ, cuộc sống luôn tiềm tàng những điều xót xa. Cuộc đời đâu phải chỉ là những con đường trải đầy hoa hồng hay chỉ là những cơn sóng êm ả, nhẹ nhàng. Có những người vì ngại ngược gió mà không dám bước đi vì sợ gãy chân, sợ va vấp, nhưng sợ gãy chân mà không dám bước đi thì khác nào chân đã gãy. Cái quý giá nhất của con người là cuộc sống. Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa vì những năm tháng sống hoài, sống phí.

Giữa nhân thế xô bồ, tấp nập, có bao giờ bạn nhìn trời đất để học lòng bao dung? Nhìn đường đi của biển để học sự nhẫn nhục? Vì ngại khó khăn, sợ ngược gió mà cứ mãi dậm chân tại chỗ, không biết phấn đấu thì quả thật đáng buồn làm sao? Sống chậm lại, suy nghĩ khác đi để sống bản lĩnh hơn. Hãy mơ như thể bạn sẽ sống mãi, hãy sống như thể bạn sẽ chết ngày hôm nay. Dù không hái được vì sao sáng nhất nhưng ít ra, bạn cũng có thể đứng giữa muôn vàn vì sao tinh tú để thắp sang ước mơ. Một cái đầu đầy sợ hãi sẽ không còn chỗ trống cho ước mơ (Gao Chanel), một lí trí không kiên định sẽ không đủ tự tin để bước trên con đường gian khó. Khi chúng ta mong ước một cuộc đời không nghịch cảnh, không ngược chiều gió thì hãy nhớ rằng cây sồi trở nên mạnh mẽ trong gió ngược và viên kim cương được hình thành dưới áp lực. Cuộc sống con người là một quá trình sống, thời gian trôi đi sẽ đọng lại trong ta những hạt phù sa quý giá của cuộc đời

Nếu như hoa đem lại hương sắc cho đời them thắm, dòng sông mang lại phù sa màu mỡ thì khó khăn là chìa khoá dẫn con người đến với thành công. Steve Job – một người có đam mê mãnh liệt với cuộc sống, từng bị Apple sa thải. Không nản chỉ, không thụt lùi để rồi ông đã cống hiến cho đời những công nghệ đột phá. Dù là ánh trăng toả sáng giữa bầu trời tăm tối hay là những ngôi sao nhỏ bé, thì đừng quên rằng, chúng ta đang cùng sinh sống cùng một bầu trời. Thậm chí nếu chúng ta khuất lấp giữa muôn người cũng xin đừng là chú rùa con rụt rè, e ngại. Đừng để cho con rắn rụt rè luồn vào trong tim. Đó là một con rắn độc, nó gặm nhấm khối óc và làm đồi bại trái tim. Sống vững vàng, kiên định, không ngại khó khăn, sự kiên nhẫn đầy chua cay nhưng kết quả thật êm đềm. Sẽ có lúc bạn mạnh mẽ hơn từ những gì làm bạn tổn thương. Nếu không là một chú rùa con nhút nhát nép mình trong chiếc mai nặng nề của bản thân, bạn cũng đừng trở thành một hiệp sĩ Đôn-ki-hô-tê thứ hai, người luôn ảo mộng trở thành người chiến thắng bằng cách chiến đấu với chiếc cối xay gió.

Đừng để cuộc sống quá buồn chán tẻ nhạt, giống như nhịp tim trên máy điện tâm đồ. Khi mà cuộc sống của chúng ta trôi qua quá bình lặng thì trái tim ta đã ngừng đập. Và hãy luôn ghi nhớ lời nói của W.Churchill: “Chính vì ngược gió chứ không phải theo chiều gió mà những con diều bay lên cao mãi”.